金缕曲 其一 韬父见余近词,不胜感怅。宣南老友,惟君一人,言愁欲愁,再成是解

金缕曲 其一 韬父见余近词,不胜感怅。宣南老友,惟君一人,言愁欲愁,再成是解朗读

jīntāojiànjìnshènggǎnchàngxuānnánlǎoyǒuwéijūnrényánchóuchóuzàichéngshìjiě

xuāncuìfēngliúxiēshuānghuánhuángchànglóngqièshìshùrénjiānshǒudāngniánlǎotiě

zěnchéngjuānxuèlíngyúnqiānshèngjiěcǎntáohuātiānchéngqiū

jīngzhé

wánglángshìqiūfēngèrshíniányángzhōumèngxiāoyàntóngxiōngliǎngréněrdiānmáoxuě

rěnzhònghuàgànbiéfènghuángchíshàngjǐnxiéxiǎoxínggōngyuè

jiāguóhènkānshuō

()